TỰ DỖ
Tôi chờ đã mấy hôm nay
Bác đưa thư bỏ lối này không qua
Tại trời cuống quít mưa sa
Hay là tại nắng mượt mà, bác quên ?
Bác đưa thư bỏ lối này không qua
Tại trời cuống quít mưa sa
Hay là tại nắng mượt mà, bác quên ?
Xin đừng tại bởi không duyên
Thư không đến, chỉ muộn phiền đến thôi !
Vâng, tôi đợi đã lâu rồi
Cành sầu mấy độ lá rơi âm thầm
Dấu chim bóng cá mù tăm
Cuối miền vô thức ầm ầm sóng sôi
Vắng thư, nắng cũng không cười
Gió không mát được lòng người chờ thư
Hay là giữa nẻo tâm tư
Tình ai đổi hướng nên chừ tình xa ?
"Không đâu, người chẳng quên ta
Bác đưa thư ấy đến là chậm thôi !"
Thế là tôi lại ... dỗ tôi
Trong cơn mộng huyễn với lời ru xanh
Vì rằng tôi đã yêu anh
Mà anh thì lại vô tình. Khổ không ?
Ngày mai ... có lá thư hồng
Bác đưa thư đặt vào lòng thùng thư !!!
Thư không đến, chỉ muộn phiền đến thôi !
Vâng, tôi đợi đã lâu rồi
Cành sầu mấy độ lá rơi âm thầm
Dấu chim bóng cá mù tăm
Cuối miền vô thức ầm ầm sóng sôi
Vắng thư, nắng cũng không cười
Gió không mát được lòng người chờ thư
Hay là giữa nẻo tâm tư
Tình ai đổi hướng nên chừ tình xa ?
"Không đâu, người chẳng quên ta
Bác đưa thư ấy đến là chậm thôi !"
Thế là tôi lại ... dỗ tôi
Trong cơn mộng huyễn với lời ru xanh
Vì rằng tôi đã yêu anh
Mà anh thì lại vô tình. Khổ không ?
Ngày mai ... có lá thư hồng
Bác đưa thư đặt vào lòng thùng thư !!!
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment