DÙ ANH CHƯA ĐẾN
Gió đã cuốn xa bay màu lá cuối
Cội thu buồn lặng lẽ đợi đông sang
Thu sắp hết mà sao anh chưa tới ?
Để lòng tôi lá biếc cũng hanh vàng !
Để lòng tôi buổi thu về quạnh quẽ
Bao nhiêu là dấu hỏi lớn dần thêm
Tôi cứ tưởng mùa thu này anh sẽ
Thăm lá vàng Đông Bắc, bức tranh tiên
Tôi đã dặn anh ơi, từng nhánh lá
Giữ cho màu đẹp nhé, buổi anh sang
Tôi cũng đã nhắn nhe từng phiến đá
Viết tên anh vào cõi mộng huy hoàng
Tôi định sẽ mời anh thăm núi Gấu
Đường ta đi mây lót thế, êm chân
Từ đỉnh núi cao, hồn vang tiết tấu
Nhạc thiên thai réo rắt giữa cung trần
Ta sẽ dạo quanh hồ hình bán nguyệt
Mặt hồ xanh như một tấm gương xanh
Tôi sẽ chọn chiếc lá vàng diễm tuyệt
Một màu vàng chung thủy tặng riêng anh ..
Tôi sẽ kể anh nghe thu Hà Nội
Muà cốm non, mùa nhãn, vải, mùa hồng
Mâm cốm xanh bên mẹt hồng đỏ ối
Phiên chợ chiều anh ạ, rất vui, đông!
Tôi đưa anh về Saigon, Gia Định
Thảo Cầm Viên, đây, dấu tích hẹn hò
Khi tôi kể, nếu lòng tôi có chạnh
Lệ có đầy, anh nhé, hãy lau cho !
Bao nhiêu năm mà Hưng Yên, Hà Nội
Mà Saigon, Gia Định vẫn mù khơi
Anh biết đấy, dân nước mình vẫn đợi
Đợi một bình minh rạng rỡ mặt trời...
Như tôi ở đây gói thầm nỗi nhớ
Đã bao mùa chờ đợi tiếng chân anh
Anh chưa đến nên cõi lòng chưa mở
Mộng bình yên mơ mãi vẫn chưa thành
Tôi vẫn đợi, mặc dù anh chưa đến
Nỗi nhớ thương chưa kể sẽ đầy thêm
Tôi không cất mùa thu vào kỷ niệm
Anh biết tôi chờ. Mau nhé. Mau lên !!!
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment