Hôm nay anh ạ, em buồn quá
Và nhớ anh ghê, nhớ lạ lùng
Vì bởi em nhìn con bướm nhỏ
Chập chờn bên cạnh đóa hồng nhung
Giống như con bướm bên bờ giậu
Anh bắt cho em một thuở nào
Cánh bướm tuổi thơ và phấn bướm
Tô vàng tình sử, thắm chiêm bao ...
Em đem bướm ép vào trang vở
Đâu biết tình ai ấm giữa lòng
Đâu biết bướm khô mà cánh bướm
Vẫn vàng như mộng thuở đời trong !
Đến khi tầm đạn rung thành phố
Và phút chia tay nghẹn ý chào
Nhìn bóng anh rời con ngõ nhỏ
Đi về heo hút trấn miền cao
Bỗng nghe tiếng nấc rêm lồng ngực
Cùng nhịp tim đau khúc giã từ
Mới biết mình yêu người lính trẻ
Và lòng đã nặng những sầu tư
Rồi màu phấn bướm vào chung thủy
Vàng đá cùng nhau nguyện đợi chờ
Vào lệ, dõi theo người lính trận
Vào buồn, len lỏi giữa hồn thơ
Mười năm cánh bướm bay vàng mộng
Vàng những mùa xuân tuổi dậy thì
Phấn bướm của thời thơ dại ấy
Ai ngờ vàng cả lệ từ ly
Ai ngờ lệ úa màu xanh mắt
Khóc tiễn anh đi giữa cuộc tình
Khóc xót quê hương, hờn giặc đỏ
Khóc buồn dân tộc cảnh điêu linh ...
Bao năm tưởng đã nguôi sầu hận
Tiếc nhớ dâng theo với nguyện cầu
Nhưng bỗng chiều nay nhìn cánh bướm
Lòng em anh ạ, dậy hờn đau !!!
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment