GIÂY PHÚT NHƯ THƠ
Chào tôi, anh gởi nụ cười
Chào tôi, anh gởi nụ cười
Bỗng nhiên, tôi cảm thấy đời chợt vui
Từ lâu hồn vẫn đau vùi
Cô đơn đất khách, ngậm ngùi mất quê
Mây đen che nẻo đường về
Dưới trăng, nhìn mảnh kiếm thề lòng đau
Thế mà chẳng hiểu vì đâu ...
Chiều qua vũ trụ pha màu hân hoan
Nắng như rực rỡ tơ vàng
Gió như trầm bổng dịu dàng ca dao
Khi anh gởi nụ cười chào
Là khi một mảnh lòng chao vì lòng
Đành rằng đời tựa nhánh sông
Người là bèo bọt trong dòng cuồng lưu
Nước xô, sóng đẩy trăm chiều
Và câu định mệnh co’ nhiều đau thương !
Chào xong, anh lại lên đường
Nhưng bàn tay vẫy còn vương nụ cười
Cuồng lưu, anh nhập dòng đời
Tôi nhìn theo vẫn đất trời mênh mông
Dẫu đời là vạn nhánh sông
Và dù gặp lại hay không bao giờ ....
Vẫn còn giây phút như thơ
Vẫy tay và nụ cười mơ, anh chào ....
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment