(Cho một cánh Hải Âu)
CÔ LÁNG GIỀNG
Cô nhận bất ngờ lá thư thứ nhất
Lính làm quen cô bé láng giềng đây
Ðọc thư lính cô thấy lòng say ngất
Lính viết trong đêm biển lặng, trăng đầy...
Lính viết trong đêm lênh đênh sóng nhớ
Khi lính và tàu trôi giữa biển trăng
Ngước mặt lính tìm vì sao mới nở
Tưởng mắt láng giềng và lính băn khoăn ...
Lính kể trong thư cuộc đời lính biển
Những ngày đêm trên sóng nước xa gần
Khi chờ địch và những lần giao chiến
Lính mơ về Hưng Ðạo buổi ra quân
Rồi từ đấy thư đi chờ thư đến
Tình lính bâng khuâng tím vở học trò
Những tuần chậm thư cô hay ra biển
Mắt dõi chân trời, nhơ nhớ, lo lo
Lính kể lính yêu cuộc đời lính biển
Gắn bó với tàu như với tình nhân
Ðêm nghe sóng hát ru tàu tha thiết
Lính mộng bàn tay, mơ cánh môi gần
Lính kể những chiều hoàng hôn, tắt nắng
Gió biển nồng như hương tóc người yêu
Nhớ cánh mi cong, nhớ làn da trắng
Ơi cô láng giềng, nhớ lính bao nhiêu ?...
Nhớ lính bao nhiêu ?... Ơ chàng lính biển ...
Ai nhớ ai đâu ... lính hỏi chi kỳ !
Nói thế đấy nhưng khi tàu biền biệt
Cô thấy chập chờn khói biếc cay mi ...
Rồi mấy chục năm từ ngày mất nước
Cô chẳng nhận thư dẫu chỉ một lần
Ôi những phận đời dập vùi gió chướng
Biệt tin nhau và lệ trắng đường trần
Bỗng một hôm cô được tin người cũ
Lính chẳng viết gì - ngoài chữ "hỏi thăm"
Kỷ niệm vỡ oà, lòng cô thác lũ
Thư lính đây à ??? ...gần bốn chục năm...
Gần bốn chục năm hỡi người lính biển
Lính và tàu trôi nổi tận nơi đâu
Gần bốn chục năm mà sao chỉ viết
Thăm hỏi láng giềng được có đôi câu ...
Sao không kể về quãng đời ngăn cách
Và chẳng hỏi rằng nhớ lính bao nhiêu ...
Ðể cô láng giềng cười rưng nước mắt
Nói khẽ rằng cô nhớ lính rất nhiều ...
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment