ĐIỀU BÍ MẬT
(Tặng những người trai trấn tiền đồn của gần bốn mươi năm trước. Đặc biệt cho một người.)
Từ gặp em, tình cờ, vườn Tao Ngộ
Thì tiền đồn anh nhớ bé khôn
nguôi
Có những chiều xanh sương trắng vai đồi
Anh muốn vượt đường mây dù vạn dặm
Có những chiều xanh sương trắng vai đồi
Anh muốn vượt đường mây dù vạn dặm
Về
thăm bé, ngắm em hồng má thắm
Cười, nhìn anh, hương tóc dịu dàng bay
Cười, nhìn anh, hương tóc dịu dàng bay
Nghe bé tỉ
tê thương nhớ vơi đầy
Cho anh dỗ
vì quê hương, hãy đợi ...
Mơ
thì thế, gặp em nào dám nói
Mà
nói gì thì cũng chỉ bâng quơ
Lạ
nhỉ, chiến trường bom đạn tỉnh bơ
Sao
trước mặt em anh run hở bé ?
Bé biết đấy, tình anh, người lính trẻ
Rất thật thà, chỉ biết nhớ thương thôi
Muốn mắt
em trong, mong áng mây đời
Không vẩn đục vùng trời yêu tuyết trắng
Không vẩn đục vùng trời yêu tuyết trắng
Chiều
xuống vội tiền đồn vương chút nắng
Mây
bâng khuâng và lính cũng bâng khuâng
Thằng
bạn biết anh mang mối tình thầm
Cười,
nó ghẹo lính đa tình quá lính !
Phải
thế không em ... có nên cải chính
Hay
làm thinh, em chỉ giúp anh nào ...
Bé
mới là người biết nói làm sao
Cho bạn
hiểu, không cần anh giải thích
Anh
chỉ biết bé ơi, anh là lính
Lính
yêu quê và lính rất can trường
Và
biết rằng khi lính đã yêu thương
Thì
với người yêu lính hiền như đất ...
Bé
ơi bé, đấy là điều bí mật
Của
lính tiền đồn bé biết thế không ???
Song
Châu Diễm Ngọc Nhân