Wednesday, September 28, 2011

TÓC ƯỚT




TÓC ƯỚT


Sáng nay trời thấp, mây nhiều quá
Mây xám giăng tơ, chĩu cả lòng
Vài giọt mưa mềm, mưa rất nhỏ
Cũng làm sợi nắng chẳng còn trong!

Và mưa cứ thế, mưa dài mãi
Không lớn, nhưng mưa đủ ướt đầu
Anh hỡi, chúng mình xa cách quá
Còn ai che hộ tóc em đâu!

Tóc em sẽ ướt, và như thế
Em sẽ buồn thêm, sẽ khổ thêm
Sẽ nhớ anh nhiều hơn mọi lúc
Đêm nay gối ướt giống bao đêm....
Tháng Tư mưa thế cho hoa nở
Hoa sẽ muôn màu khoảng tháng 
NămEm ướp hồn hoa vào cuối vở
Để mà nhớ mãi tuổi mười lăm
Để mà nhớ mãi nhau anh nhé
Dù đã chia xa mấy nhánh đời
Dù chẳng bao giờ mong gặp lại
Gặp thì cũng thế, lỡ làng thôi!!!

Còn đây một chút hương tình cũ
Em phổ vào thơ để ấm lòng
Để những cơn mưa chiều chủ nhật
Khó làm xao gợn mặt hồ trong!

Để em giữ mãi tình chung thủy
Dù có ai kia đã đổi lòng!
Thế mới là yêụ Yêu mới thế!
Mặc người thiên hạ, kẻ ngồi không!

Đứng trên thềm đá nghe chiều gọi
Cúi mặt nhìn mưa vắt xuống hồn
Anh hỡi, mười năm anh có biết
Là em quay quắt mỗi hoàng hôn?!

Chiều rồi mà vẫn còn mưa đấy
Em chẳng cần chẹ Lại ướt đầu!
Tóc ướt cho lòng xa xót nhớ
Một chiều chủ nhật đã mưa Ngâu!!!


Song Châu Diễm Ngọc Nhân

No comments:

Post a Comment