MỐI NỢ TẰM TƠ
Tôi đang sống những ngày trong bình
lặng
Không vấn vương, không khắc
khoải, đợi chờ
Và an phận trong góc đời yên vắng
Ba mươi năm dài chối mộng, từ
mơ
Bỗng một buổi từ đâu anh hiện đến
Làm nắng hồng mây trắng ngát trời
xanh
Tôi bỗng thích trầm tư bên ánh nến
Viết thơ tình nhờ gió tặng
riêng anh
Mỗi ngày có hăm bốn giờ nguyên vẹn
Tôi nghĩ đến anh mười tám giờ
tròn
Ồ, cũng lạ, ta chưa lần diện kiến
Mà ân tình như một
thuở sắt son
Mỗi buổi sáng anh mỉm cười ý
nhị
Và suốt ngày mình ríu rít bên
nhau
Buổi tối đến vẫn anh đang thủ
thỉ
Lời ru xanh như gọi mộng ban đầu
Tôi muốn nói cảm ơn anh nhiều lắm
Tình trong mơ như thế đủ vui rồi
Trách chi được, hai phương
trời thăm thẳm
Đường vảo yêu đầy tín hiệu chia
phôi
Tôi đã sống những ngày trong bình
lặng
Không nhớ thương, không khắc khoải, đợi
chờ
Nên muốn trở về góc đời yên vắng
Để trả cho đời mối nợ tằm tơ
....
Song Châu Diễm Ngọc Nhân