Sunday, December 3, 2017

CÕI HOANG VU

 


CÕI HOANG VU
 

 
Trời ạ, chiều nay ra phố, thấy
Một người nhân dáng giống ai xưa
Cũng dòng mắt ấy, môi cười ấy
Sao buổi đầu xuân đã gió mưa!
 *
Ánh chớp nghiêng trời, hồn lại vỡ
Cõi lòng sóng gió lại trào dâng
Những hình ảnh cũ từ xa lắm
Hiển hiện, quay cuồng cấp số nhân
 *
Và xé tim tôi ngàn mảnh vụn
Cho miền vô thức lại nhừ đau
Bao nhiêu kỷ niệm xưa, tiền kiếp
Quay quắt, lênh đênh giữa biển sầu ...
 *
Tôi tưởng mười năm lòng đã lắng
Nỗi buồn ly biệt đã khuây nguôi
Ai ngờ gió quét làn tro phủ
Lửa lại thiêu tim, lại cháy đời !!!
 *
Lửa lại héo lòng, đêm nguyệt thực
Hồn đau, gốc nhớ nảy chồi đau
Mười năm tình vẫn còn nguyên vẹn
Một cõi hoang vu giữa đỉnh sầu !
 
 
Song Châu Diễm Ngọc Nhân

2002

QUÊN ĐI...

















QUÊN ĐI...


Anh quên em thật rồi sao
Mình yêu nhau thế, lẽ nào, hở anh?
Em còn đây lá thư xanh
Có tên hai đứa chúng mình, vui chưa ?
Em còn đây những vần thơ
Anh còn không, dấu môi khờ trên môi ?
Cớ sao có tấm thiệp mời
Tên anh với lại tên người, viết hoa ?
Còn đây như mới hôm qua
Nhớ không, anh vẫn nói là yêu em
Thế mà mới cạn một đêm
Sáng ra trời đất đã mềm vì đau
Sông Ngân đã gẫy nhịp cầu
Hai ta đã lạ lùng nhau thế này ?
Em cầm thiệp cưới trong tay
Mà nghe như trái đất này vỡ tung...
Em đau đớn nỗi vô cùng
Còn anh  nhạc réo cung lòng phải không?
Run run em mở thiệp hồng
Chúc anh lửa ấm tình nồng, chúc anh
Quên đi lời hứa không thành
Để không là kẻ phụ tình. Quên đi… !


Song Châu Diễm Ngọc Nhân

1999