Wednesday, January 30, 2019

KHÚC TÂM TÌNH





KHÚC TÂM TÌNH

* Chưa một lần nào ta bỏ thăm nuôi Dù đơn độc với bầy con thơ bé Người con đầu bốn năm, vài tháng lẻ Con út vừa hơn năm tháng trong nôi * Chưa một lần nào ta bỏ thăm nuôi Dù cuộc sống mẹ con ta cơ cực Lương giáo viên từ ba rồi sáu chục Khi rau muống thôi, một bó năm đồng * Một mẹ bốn con rau cháo cầm lòng Nhưng ta vẫn thăm nuôi dù khốn khó Muốn buôn bán thêm, vốn thì không có Và chẳng ai người coi giúp con thơ * Nhưng Trời cứu ta, mở lối bất ngờ Ta biết tử vi, kẻ tìm thời vận Vượt biên thoát, gởi quà làm tặng vật Nhờ những thùng quà, năm tháng dần trôi * Và nhờ có quà, thực phẩm thăm nuôi Bốn, năm chục ký lô cho mỗi bận Quà nhận chẳng nhiều nhưng ta tiện tặn Tiếp tế chồng tù, nuôi đám con thơ * Hàng xóm, công an dòm ngó từng giờ Bởi vợ Ngụy có chồng đi cải tạo Trong lớp học, trò sẵn sàng báo cáo Nếu như ta lỡ miệng nói câu gì... * Những tháng nghỉ hè, chính trị phải đi Lớp học đó không bao giờ dám vắng Cả khi trẻ ốm đau, đang sốt nặng Không ai coi, ta phải ẵm bên mình * Trời lại cứu ta, cải tử hoàn sinh Đưa mẹ con ta vượt biên kỳ diệu Nếu còn ở nhà thì ta mệnh yểu Phổi thế này không thuốc, sống bao lâu? * Năm năm dài trong đáy ngục bể dâu Ta đã sống với điệp trùng khốn khó Mà hôm nay người nói không thành có Rũ sạch công lao lặn lội thân cò * Rũ sạch công lao nuôi bốn con thơ Được hiển đạt, trưởng thành trong xã hội Người vu ta lấy cộng thù, nón cối Vu cấm nhìn con, người có là người ? * Tên cha mẹ ta, bất nghĩa, người khơi Cho bọn bất lương đem ra xúc phạm Người nhờ ta cứu người trong hoạn nạn Nay người vu ta viết để khen Hồ * Ta sợ người và kinh tởm mưu mô Ba mươi bảy năm chạy mà chưa thoát Trong hôn nhân đã thiếu mầm nhân bản Thiếu thủy chung, gượng ép để làm gì ? * Ba mươi bảy năm đôi ngả chia ly Nợ đã hết, sông đời hai lối rẽ Ngậm máu phun ta, miệng người dơ nhé Huyệt mộ đã gần sao vẫn sân si ? * Sao vẫn dối gian, bội nghĩa, vô nghì Cha mẹ ta người cũng đem xúc phạm… Đạo lý đó sao? Ai gian? Ai ác ? Trời dù xa nhưng quả nghiệp rất gần * Có hay gì điều bất nghĩa vong ân !!!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Friday, January 25, 2019

CHIỀU ÐÔNG MIỀN BẮC MỸ






CHIỀU ÐÔNG MIỀN BẮC MỸ
 
 

Mới bốn giờ chiều trời đã tối thui
Ðêm dài qúa, đêm lạnh lùng, vô vị
Ôi đêm đông ở xứ người, Bắc Mỹ
Sao nhớ Sài Gòn, nhớ qúa đi thôi ...
                   *
Hỡi Sài Gòn yêu dấu của tôi ơi
Ðâu thuở đến trường đi bằng xe đạp
Ðâu những tiếng cười hồn nhiên bát ngát
Ðâu tuổi học trò lắm mộng nhiều mơ
                   *
Và những mùa xuân không hẹn không chờ
Chợt chín đỏ trên má hồng trinh nữ
Ðể anh dìu em vào đường tình sử
Hoa biển nở tròn, nắng biển mênh mông
                   *
Rồi bến xa tàu hơn bốn chục năm
Bến hóa đá và tàu thì khắc khoải
Ðịnh mệnh nào đã giơ cao lưỡi hái
Chém vào tim, bức tử cuộc tình hồng
                   *
Trái tim em, từ đấy, một mùa đông
Lạnh tê tái như chiều nay, Bắc Mỹ
Bởi vết tâm thương ngày đêm máu rỉ
Làm xuân xanh không nắng ấm mặt trời
                   *
Em nhớ Sài Gòn... nhớ lắm ... anh ơi ...
Xé tờ lịch nghe đau ngày tháng cũ
Xưa, chiều Sài Gòn chúng mình dạo phố
Nay, chiều Ðông Bắc Mỹ lạnh vô cùng ...
                   *
Nhưng bảo về thăm, em sẽ nói không
Vì sông núi vẫn còn kia, tàn ác
Em sẽ về ngày quốc ca cùng hát
Và cờ vàng bay ngập khắp trời quê
                   *
Để chiều Đông Bắc Mỹ bớt lê thê
Em đốt lửa, bập bùng nhìn ánh lửa
Tưởng nắng Sài gòn tràn qua khung cửa
Và anh ngồi bên nắng đợi chờ em
                    
 
Song Châu Diễm Ngọc Nhân

 

Saturday, January 5, 2019

MƠ ...Trích Thơ tình Song Châu Diễm Ngọc Nhân sắp xuất bản.

Trích Thơ tình Song Châu Diễm Ngọc Nhân sắp xuất bản.
 

MƠ ...


Yêu người, ta đã yêu chưa ..
Mà lòng bão táp lời mưa gọi nguồn
Bâng khuâng cầm bút rồi buông
Viết tên rồi lại nhẹ hôn tên người

Hình như ta đã yêu rồi
Nếu không, sao dệt ý đời vào thơ
Nỗi buồn bỗng đến như mơ
Rồi khi không, chợt bất ngờ lại vui !
Nhìn đâu như cũng thấy người
Thấy đôi chim sáo, mơ đôi vợ chồng
Chim đang dệt giấc mộng lòng
Ta đang chờ buổi trời trong, gieo cầu
Líu lo sáo tạ ơn nhau
Còn ta tình nặng nghĩa sâu, tạ người
Đã từ tiền kiếp là đôi
Có câu giao thệ, có lời ước mơ
Trăm năm mong nối đường tơ
Ngựa hồng, hoàng tử ta chờ Chàng qua !
Hồn tiên thiêm thiếp giấc ngà
Chàng hôn lên cánh môi hoa diễm tình
Nụ hôn thức dậy cung đình
Và nàng công chúa giật mình trong hoa ...

Nàng công chúa ấy là ta
Vì yêu, tình đã thăng hoa đôi lòng
Ta mơ một buổi trời trong ....
 
Song Châu Diễm Ngọc Nhân