Sunday, December 30, 2012

PHẢI KHÔNG EM






 PHẢI KHÔNG EM




Em có cả một mùa Xuân trước mặt
Có Thu xanh biếc lá ngủ trong hồn
Nắng Hạ hồng thẹn đỏ má hoàng hôn
Và Đông trắng long lanh ngời mắt tuyết


Em tiên nữ nên bốn mùa diễm tuyệt
Tôi ngẩn ngơ từng nét vẽ thiên đường
Thì ngập ngừng là hối hả nhanh hơn
Tim tôi đấy, cửa vào trăm cánh mở

Mời em thế nghĩa là lòng trộm nhớ
Dấu vân hài, ngọc giát, cánh sen tươi
Nhưng xin em bước nhẹ kẻo hồn tôi
Tan vỡ mất dưới bàn chân quyền lực !

Biết không em, đêm vẫn dài thao thức
Giấc mê cuồng ngào ngạt phấn hương say
Xin một lần tình bát ngát cung mây
Cho rực rỡ xanh màu trăng huyền thoại

Thì đúng thế, bỗng nhiên tôi khờ dại
Khi em cười nửa nụ, nét vương phi
Hơn là yêu, hình như cả cuồng si
Tôi tự nhủ : Có đâu là quá đáng !

Phải không em ?  Hay là tôi lãng mạn
Vườn địa đàng hoang tưởng bước chân mê ?
Thú thật với em, tôi lạc đường về
Và em nhỉ, vẫn không là quá đáng !

Phải không em ?  Một vầng trăng ngọc nạm !


Song Châu Diễm Ngọc Nhân

DẶN DÒ

















DẶN DÒ


Anh có đến thăm em xin bước nhẹ
Kẻo nắng hồng vỗ cánh sẽ bay đi
Đôi thiên nga chưa kịp tiếng thầm thì
Mà đã thẹn. Trời ơi là tội nghiệp !


Nếu đang đi anh cũng đừng đi tiếp
Để thời gian chờ đợi sẽ dài thêm
Để đường xa sỏi đá cũng êm đềm
Và hai cõi nhớ mong còn mong nhớ ...



Cảnh có lạ cũng xin đừng bỡ ngỡ
Bởi vì mây muôn thuở có ngừng đâu
Bởi một lần mình bẽn lẽn nhìn nhau ...
Có phải thế, anh ơi, là tất cả ???



Có phải thế, khi em hồng đôi má
Vành nón nghiêng che nửa mặt trời tròn
Và khi anh dừng lại dấu chân bon
Để khao khát một trời vui nắng gội



Và nếu đến, xin anh đừng bước vội
Kẻo không gian vụn vỡ rất vô tình
Để linh hồn còn nguyên nụ thủy tinh
Được rực rỡ một loài hoa bất tử !





Song Châu Diễm Ngọc Nhân






Saturday, December 29, 2012

CHỊ ƠI, ĐỪNG GIẬN ...



CHỊ ƠI, ĐỪNG GIẬN ...


Ngày xinh má đỏ môi hồng
Áo màu bạch ngọc theo chồng vu qui
Em nhìn theo bước chị đi
Mà hai giọt lệ trên mi vỡ oà
Chập chùng mỗi phút một xa
Nhỏ nhoi bóng chị nhạt nhoà lòng em
Chị ơi, xác pháo đầy thềm
Làm tan giấc mộng êm đềm thơ ngây
Bắt đầu từ phút này đây
Cùng chồng chị sẽ đắp xây mộng đời
Dù mưa hay nắng chị ơi
Pháo bay, rượu tiễn, hoa cười... là xong!
Trời xanh ghen ghét má hồng
Nên duyên không được như lòng ước mơ
Niềm riêng từ bấy đến giờ
Dư âm là những bài thơ tuyệt vời
Chị ơi, đừng giận một người
Len vào tim chị một thời gieo thơ
Cũng thôi, đừng trách, đừng ngờ
Rằng ai đã lỗi hẹn chờ... rằng ai...
Đập tan giấc mộng thiên thai
Để tình là tiếng thở dài bơ vơ
Chị ơi, chị có đâu ngờ
Chị đi, người cũng thẫn thờ nhìn theo
Tia nhìn tim vỡ hồn xiêu
Đau thương bởi một tình yêu không thành ...


Song Châu Diễm Ngọc Nhân



VỚI CỐ NHÂN




VỚI CỐ NHÂN



 Thuở ấy ngây thơ, biết chẳng nhiều
Hai nhà chung một ngõ thân yêu
Mận hàng xóm nở đầy hoa trắng
Gió thổi làm hoa rụng ít nhiều ...

Anh đã gom từng mỗi cánh hoa
Cho em - nhờ gió chuyển - làm quà
Hoa bay theo gió đi muôn nẻo
Đậu xuống sân em những cánh ngà

Vài cánh vương lên mái tóc mềm
Anh cười khúc khích: "thế, xinh thêm !"
Rồi gom lá mận ta bày tiệc
Hai đứa mời nhau ở bậc thềm

Có những chiều tan buổi học về
Trời mưa, bùn ngập phủ đường đi
Giúp em, anh đã mang giùm vở
Vì ngại đường trơn, lỡ ngã thì ...

Tập ướt, ngày mai, lúc đến trường
Nếu thầy giáo phạt, thấy, anh thương !
Có hôm em bị người ăn hiếp
Không kiếm, anh làm Đại Hiệp Vương !

Vun vút, thời gian bóng vó câu
Qua bao dâu biển, trải bao sầu
Tay bồng tay dắt, em nay đã ...
Nhưng thế còn anh!  Anh ở đâu ???

Anh ở phương nào? Anh ở đâu ?
Em xin tạ lỗi đến nghìn câu !
Anh ơi, khi biết thì em đã
Làm lỡ duyên ta, vỡ mộng đầu ....


Song Châu Diễm Ngọc Nhân





Tuesday, December 25, 2012

TỰ DỖ



TỰ DỖ 



Tôi chờ đã mấy hôm nay
Bác đưa thư bỏ lối này không qua
     Tại trời cuống quít mưa sa
Hay là tại nắng mượt mà, bác quên ?
     Xin đừng tại bởi không duyên
Thư không đến, chỉ muộn phiền đến thôi !
     Vâng, tôi đợi đã lâu rồi
Cành sầu mấy độ lá rơi âm thầm
     Dấu chim bóng cá mù tăm
Cuối miền vô thức ầm ầm sóng sôi
     Vắng thư, nắng cũng không cười
Gió không mát được lòng người chờ thư
     Hay là giữa nẻo tâm tư
Tình ai đổi hướng nên chừ tình xa ?
     "Không đâu, người chẳng quên ta
Bác đưa thư ấy đến là chậm thôi !"
     Thế là tôi lại ... dỗ tôi
Trong cơn mộng huyễn với lời ru xanh
     Vì rằng tôi đã yêu anh
Mà anh thì lại vô tình. Khổ không ?
     Ngày mai ... có lá thư hồng
Bác đưa thư đặt vào lòng thùng thư !!!


Song Châu Diễm Ngọc Nhân