VÔ
MINH
(Cảm tác
về kiếp nhân sinh theo diễn tiến trong hình.)
Bắt đầu từ thuở thơ
ngây
Mối tình đôi trẻ là đầy bướm
hoa
Thoắt thôi vào tuổi mười
ba
Tình như thêm chút đậm đà vấn
vương
Mười lăm, biết nhớ biết
thương
Và tình mười tám toả hương ngọt
ngào
Hai mươi lăm mở
tiệc đào
Tặng nhau hoa cưới biết bao mặn
nồng
Năm mươi năm nghĩa vợ
chồng
Vui buồn, vinh nhục, góp công vun
bồi
Nuôi con ăn học nên
người
Lại lo hạnh phúc lứa đôi vuông
tròn
Ngày mà phương trưởng phận
con
Là ngày cha mẹ trí
mòn, lực hao
Đường đời con xoải cánh cao
Tuổi đời cha mẹ tiêu dao ngắn
dần
Mưa chiều nắng sớm hai
thân
Nương nhau đoạn cuối đường trần
mà đi
Và rồi như bóng chim
di
Một người đi để sầu bi một
người
Người đi tháp cánh về
trời
Người còn, bên mộ lặng ngồi xót
xa
Không lâu, vào một chiều
tà
Người còn, lên chuyến xe hoa, tìm
người
Tình xưa khắn khít không
rời
Hồn nay lại quyết muôn đời bên
nhau
Song song hai nắm mộ
nâu
Chung lòng đất mẹ, chung bầu
trời quê
Trăm năm vẫn một định
đề
Từ vô minh lại trở về vô minh
…
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
__._,_.___