Sunday, October 18, 2015

VÔ MINH













VÔ MINH
(Cảm tác về kiếp nhân sinh theo diễn tiến trong hình.)


Bắt đầu từ thuở thơ ngây
Mối tình đôi trẻ là đầy bướm hoa
Thoắt thôi vào tuổi mười ba
Tình như thêm chút đậm đà vấn vương
Mười lăm, biết nhớ biết thương
Và tình mười tám toả hương ngọt ngào
Hai mươi lăm mở tiệc đào
Tặng nhau hoa cưới biết bao mặn nồng
Năm mươi năm nghĩa vợ chồng
Vui buồn, vinh nhục, góp công vun bồi
Nuôi con ăn học nên người
Lại lo hạnh phúc lứa đôi vuông tròn
Ngày mà phương trưởng phận con
Là ngày cha mẹ trí mòn, lực hao
Đường đời con xoải cánh cao
Tuổi đời cha mẹ tiêu dao ngắn dần
Mưa chiều nắng sớm hai thân
Nương nhau đoạn cuối đường trần mà đi
Và rồi như bóng chim di
Một người đi để sầu bi một người
Người đi tháp cánh về trời
Người còn, bên mộ lặng ngồi xót xa
Không lâu, vào một chiều tà
Người còn, lên chuyến xe hoa, tìm người
Tình xưa khắn khít không rời
Hồn nay lại quyết muôn đời bên nhau
Song song hai nắm mộ nâu
Chung lòng đất mẹ, chung bầu trời quê


Trăm năm vẫn một định đề
Từ vô minh lại trở về vô minh …



Song Châu Diễm Ngọc Nhân




__._,_.___

Sunday, October 11, 2015

ÁO CHỒNG

















ÁO CHỒNG



Hôm xưa cũng tại nơi này
Đường kim mũi chỉ ta may áo chồng
Kết xong hạt nút cuối cùng
Ta ôm chiếc áo vào lòng hân hoan
Chồng nhìn ta rất dịu dàng
Rồi hôn lên má nhẹ nhàng cảm ơn
Trời xanh như đã xanh hơn
Lòng ta hoa nở, đầy vườn nắng tươi

             ***
Hôm nay chỗ ấy ta ngồi
Đường kim mũi chỉ bồi hồi ta may
Rằng khuy này, hạt nút này
Đơm cho kỹ, chẳng để ngày sút ra
Sút ra thì áo chồng ta
Lỡ không có nút người đà cười chê
Chê rằng cô vợ vụng về
Tề gia nội trợ chẳng bề nào ngoan
Nói rồi, ta lại miên man
So khuy với nút đôi hàng song song
Hai tay ôm áo vào lòng
Ta đơm hạt nút cuối cùng vào khuy
Đơm xong, hôn áo thầm thì
Tỉ tê với áo như khi với chồng

               ***
Nhưng ai ... Hạ mới hết hồng
Thu chưa đủ lạnh mà lòng phôi pha !?
Trăng thì vẫn mảnh trăng ngà
Nhưng chồng thì đã vắng nhà từ lâu
Người xa đã mấy nhịp cầu
Ta ngồi đơm nút nhìn màu áo phai ...




Song Châu Diễm Ngọc Nhân



Saturday, October 10, 2015

EM, HOÀNG HẬU





EM, HOÀNG HẬU


Năm xưa dưới cội hoa đào
Gió lay hoa rụng vướng vào tóc mây
Em cười, má đỏ hây hây:
"Rằng em có đẹp thế này, như hoa?"
Trêu em, anh bỗng cười xoà:
"Ðẹp  chi ?  Em xấu như ma, đừng hòng!"
Em bèn phụng phịu má hồng
Mắt em hai giọt lệ trong, dạt dào
Lệ rơi trên phiến má đào
Cho anh dỗ đến thế nào cũng "không!..."

Thế rồi một sáng xuân hồng
Cô em má đỏ theo chồng vu quy
Nhìn theo từng bước em đi
Lòng tôi bỗng thấy có gì thương đau
Nhìn em hoa cưới cài đầu
Xót  xa tôi  nhớ những câu giận hờn
Muối nào sát ruột từng cơn
Dao nào chém thẳng xuống hồn em ơi...
Thôi tôi đã mất em rồi
Mất em khi chợt biết đời cần em
Hoa đào vẫn rụng ngoài hiên
Nhưng không rụng nữa xuống triền tóc mơ
Ai quay giùm lại tuổi thơ
Ðể cho hoa rụng vướng bờ tóc mây
Cười đi em, má hây hây
Hỏi đi, em đệp thế này, như hoa ?
Ðể tôi hôn cánh môi ngà
Thưa, em hoàng hậu của ta, một đời ...



Song Châu Diễm Ngọc Nhân