ANH VỀ
Gió lạnh, đêm nay... gió dạt dào...
Anh về, áo lính, rợn chiêm bao
Trăng khuya nức nở, sương rưng lệ
Rụng xuống vai anh, ướt chiến bào
*
Anh về, áo lính, rợn chiêm bao
Trăng khuya nức nở, sương rưng lệ
Rụng xuống vai anh, ướt chiến bào
*
Hy vọng bừng lên giữa lụy phiền
Giữa sầu đất nước, giữa buồn riêng
Nhịp tim thổn thức niềm giao cảm
Thế giới u hoài chợt biến thiên
*
Giữa sầu đất nước, giữa buồn riêng
Nhịp tim thổn thức niềm giao cảm
Thế giới u hoài chợt biến thiên
*
Sao đón mừng anh ở mặt hồ
Trăng ôm tiền kiếp ngã vào thơ
Ôm anh, em ngã vào cơn mộng
Giấc mộng ngày xanh mộng hẹn chờ !
*
Trăng ôm tiền kiếp ngã vào thơ
Ôm anh, em ngã vào cơn mộng
Giấc mộng ngày xanh mộng hẹn chờ !
*
Là một thanh bình ta có nhau
Có hồn sông núi hết thương đau
Rừng cờ phất phới vàng trong nắng
Pháo đỏ và anh đến đón dâu
*
Có hồn sông núi hết thương đau
Rừng cờ phất phới vàng trong nắng
Pháo đỏ và anh đến đón dâu
*
Nhưng mộng vì đâu mộng tủi hờn
Cho đời và mộng đớn đau hơn
Tháng Tư ngọc vỡ châu chìm đó
Sao lạc ngàn khơi, mộng lạc hồn
*
Cho đời và mộng đớn đau hơn
Tháng Tư ngọc vỡ châu chìm đó
Sao lạc ngàn khơi, mộng lạc hồn
*
Người mất nhau và em mất anh
Ai xây ngục tối giữa thanh bình ?
Ai chôn mộng thắm trong lòng đất ?
Súng tủi, gươm hờn. Hỡi sử xanh !!!
*
Ai xây ngục tối giữa thanh bình ?
Ai chôn mộng thắm trong lòng đất ?
Súng tủi, gươm hờn. Hỡi sử xanh !!!
*
Trôi nổi, em theo lớp sóng đời
Xứ người vùi mặt khóc quê ơi !
Phần tư thế kỷ từng đêm vẫn
Thương qúa Quê Hương! Nhớ qúa, Người !
*
Xứ người vùi mặt khóc quê ơi !
Phần tư thế kỷ từng đêm vẫn
Thương qúa Quê Hương! Nhớ qúa, Người !
*
Có phải anh về mách với em
Rằng ngày đã rạng ở trời đêm ?
Rằng quê cờ sẽ vàng muôn lối
Biển động, sông gầm, núi đứng lên ?
Rằng ngày đã rạng ở trời đêm ?
Rằng quê cờ sẽ vàng muôn lối
Biển động, sông gầm, núi đứng lên ?
Song Châu Diễm Ngọc Nhân