Saturday, November 28, 2015

ANH VỀ





ANH VỀ



Gió lạnh, đêm nay... gió dạt dào...
Anh về, áo lính, rợn chiêm bao
Trăng khuya nức nở, sương rưng lệ
Rụng xuống vai anh, ướt chiến bào

*
Hy vọng bừng lên giữa  lụy phiền
Giữa sầu đất nước, giữa buồn riêng
Nhịp tim thổn thức niềm giao cảm
Thế giới u hoài chợt biến thiên

*
Sao đón mừng anh ở mặt hồ
Trăng ôm tiền kiếp ngã vào thơ
Ôm anh, em ngã vào cơn mộng
Giấc mộng ngày xanh mộng hẹn chờ !

*
Là một thanh bình ta có nhau
Có hồn sông núi hết thương đau
Rừng cờ phất phới vàng trong nắng
Pháo đỏ và anh đến đón dâu

*
Nhưng mộng vì đâu mộng tủi hờn
Cho đời và mộng đớn đau hơn
Tháng Tư ngọc vỡ châu chìm đó
Sao lạc ngàn khơi, mộng lạc hồn

*
Người mất nhau và em mất anh
Ai xây ngục tối giữa thanh bình ?
Ai chôn mộng thắm trong lòng đất ?
Súng tủi, gươm hờn. Hỡi sử xanh !!!

*
Trôi nổi, em theo lớp sóng đời
Xứ người vùi mặt khóc quê ơi !
Phần tư thế kỷ từng đêm vẫn
Thương qúa Quê Hương!  Nhớ qúa, Người !

*
Có phải anh về mách với em
Rằng ngày đã rạng ở trời đêm ?
Rằng quê cờ sẽ vàng muôn  lối
Biển động, sông gầm, núi đứng lên ?




Song Châu Diễm Ngọc Nhân 



No comments:

Post a Comment