Saturday, October 7, 2017

ĐÔI TA ...



ĐÔI TA ...
 
Lạnh quá, không anh, lạnh cách gì!
Mà sao anh đến ?  đến rồi đi ...???
Đến rồi đi thế làm em khổ
Và sợ vô cùng cảnh biệt ly
  *
Em khổ mà anh có biết đâu
Vẫn vui như nắng giữa tinh cầu
Vẫn cùng người ấy trong an lạc
Bỏ mặc mình em với tủi sầu
  *
Quên hẳn rằng em đã đợi chờ
Đã hờn đã giận cả niềm mơ...
Ba năm anh bỏ quên em thế
Em vẫn ươm thầm một ý thơ
  *
Em vẫn ngồi đây tiếc phút gần
Ngày vui nào khác bóng phù vân
Bên nhau tậm sự chưa vơi thỏa
Mà đã xa vời tựa cố nhân...
  *
Mà lệ rơi thầm giọt nhớ thương
Giọt in gối lẻ những đêm trường
Giọt lăn thêm lạnh bờ môi lạnh
Giọt giận mình sao lại vấn vương !
  *
Nhớ cứ mông mênh, nhớ võ vàng
Nhớ công viên ấm, nắng chiều loang
Tay vin vai tựa lời tri kỷ
Nhớ gối chăn thơm dấu địa đàng
  *
Em biết tình anh có mặn nồng
Nhưng không bến đậu dẫu chiều Đông
Anh là gió cuốn là mây nổi

Còn với em là chữ thủy chung ...


Song Châu Diễm Ngọc Nhân


No comments:

Post a Comment