Sunday, May 17, 2015

NHỚ ĐỢI EM VỀ















NHỚ ĐỢI EM VỀ


Anh đợi nhé, đợi em về Đại Hội
Để vui buồn cùng kỳ niệm xa xưa
Nguyễn Huệ sân trường lắm nắng nhiều mưa
Từng ôm ấp những bày chim cánh nhỏ

Em vẫn nhớ một ngày chim vỡ tổ
Tung cánh bay dệt mộng bốn phương trời
Hành lý mang theo là những môi cười
Những ký ức của bao mùa xuân biếc

Và ước mơ hồng, ngọt ngào tha thiết
Của nhiệt tình, chân, thiện tuổi đôi mươi
Nhưng mới đặt chân vào cửa trường đời
Đã lau mắt căm hờn nhìn nước mất

Từ lạc xứ, em tủi buồn thân phận
Xót quê hương, đau xẻ nghé tan đàn
Thương thủa học trò mộng trải thênh thang
Rồi mấy chốc mà vai sờn tóc bạc

Vâng, em sẽ bay về thăm núi Nhạn
Để cùng anh ta ngắm nước sông Đà
Cầm tay nhau nhắc lại chuyện ngày qua
Trường lớp, thày cô, bạn bè, sách vở

Nghe anh kể rưng rưng màu Phượng nở
Em nghẹn ngào thương buổi ấy chia tay
Nghiêng nón ra về khoé mắt cay cay
Bóng chao đổ như từng dòng lưu bút

Em sẽ về dù đường dài hun hút
Sân trường xưa, gốc phượng, đợi em nha
Dù phượng còn xanh  hay phượng đã già
Anh nhớ nhé, chờ em về Đại Hội


Song Châu Diễm Ngọc Nhân

TRÁCH TA
















TRÁCH TA



Khi người đã cố tình quên
Thì ta cũng chẳng nhớ thêm làm gì
Từ đây ta vất nhớ đi
Dù cho nhớ có ôm ghì trái tim !
Thế nào ta cũng sẽ quên
Khi tim có vết thẹo mềm hiện ra
Tình yêu, ta quí, nên ta
Chẳng cho ai, chỉ thiết tha cho người
Yêu, ai tính vốn tính lời
Người không trân trọng thì thôi, cũng đành…
Sông đời đã vẽ lằn ranh
Dệt chi mộng biếc cho thành thương ca
Trách người ??? Không, ta trách ta
Trách ta chẳng nhận được ra người đùa !!!


Song Châu Diễm Ngọc Nhân



RỒI CÓ MỘT NGÀY ...






RỒI CÓ MỘT NGÀY ...

Rồi có một ngày em sẽ trốn anh
Như loài ngỗng bay về Nam trốn tuyết
Em trốn thế cho tình thành bất diệt
Sống trong tim và chẳng thể suy mòn

Lòng em bây giờ như chiếc thuyền con
Bơi trên biển tình yêu anh lớn quá
Bất ngờ ra khơi, cái chi cũng lạ
Không chuẩn bị gì em sẽ lạc thôi !

Em đứng đây ngơ ngác giữa dòng đời
Đời không trẻ nhưng sao hồn thơ dại
Khác với ngày nào ngu ngơ con gái
Mười bảy, vào yêu tưởng đã trưởng thành

Em không ngờ rằng em lại yêu anh
Yêu tha thiết, tình nhiệm màu đến thế
Vì lúc bên anh bão bùng dâu bể
Sấm chớp đầy trời lòng vẫn an nhiên

Nhưng khi xa anh chất ngất ưu phiền
Và giông tố bỗng gầm lên dữ dội
Em sợ hãi thu mình trong bóng tối
Giữa mỏng lằn ranh hỏa ngục - thiên đường

Công viên lạnh rồi, hoa đã nhạt hương
Như lòng anh đã mờ phai kỷ niệm
Anh, bầy ngỗng đang tìm nhau bàn chuyện...
Cho một ngày trốn tuyết, xoải về Nam


Song Châu Diễm Ngọc Nhân



LỜI TIM
















LỜI TIM


Bên em gần nửa đêm
Bên anh trời chờ sáng
Dưới chập chờn bạch lạp
Anh đang say giấc nồng

Còn em viết đôi dòng
Lời trái tim thổn thức
Anh ơi mơ hay thực
Mà hồn em lênh đênh

Bởi từ ngày gặp anh
Em tưởng mình Bạch Tuyết
Vì lời nguyền cay nghiệt
Em ngủ giấc miên trường

Rồi hoàng tử dừng cương
Rồi em bừng tỉnh giấc
Anh ơi, mơ hay thực
Mà nụ hôn ngọt ngào …

Anh ??? Là anh...đó sao ???
Phải duyên từ kiếp trước...???
Làm sao em hiểu được
Những lời tim rộn ràng...

Dù chiều rơi nhẹ nhàng
Từng cung lòng tha thiết
Còn anh, anh có biết
Ý đời vừa sang trang...???


Song Châu Diễm Ngọc Nhân


CHIỀU CÔNG VIÊN










CHIỀU CÔNG VIÊN



Giờ này, hôm qua, bên anh, em vui
Giờ này, hôm nay, xa anh, buồn ơi ...
Mây không bay cao, trời không hanh vàng
Mà rưng rưng sầu, sầu rơi mênh mang

Anh ơi em nghe lòng mình cô đơn
Anh xa, xa rồi...thương anh nhiều hơn
Chiều nào công viên tay reo trong tay
Chiều nay vai em run cùng heo may...

Mình em, công viên, bâng khuâng, bồi hồi
Ôi chiều nào ta như chim, chung đôi
Anh ơi, xa em anh vui hay buồn
Và quên em rồi hay thương em hơn ???

Ta trao nhau bao yêu thương nồng nàn
Nhưng sao trời đầy đôi mình quan san
Rừng thu vàng rồi, bao giờ anh về
Cùng em xây đời, xây tình, xây quê

Giờ này, hôm qua, bên anh, em vui
Giờ này, hôm nay, anh xa, xa rồi
Công viên chiều buồn mình em lang thang
Nghe trong tâm tư thương đau dâng tràn


Song Châu Diễm Ngọc Nhân


DẶN LÒNG







DẶN LÒNG


Anh nhớ em hay em nhớ anh
Làm sao em biết ? Biết sao rành !
Làm sao anh biết là anh nhớ
Hay chỉ rung lòng khi nắng hanh ???

Anh nhớ em hay em nhớ anh
Anh ơi em viết mấy không thành
Làm sao viết cạn lòng em nhỉ
Vì đã hồn em ngập bóng anh ...

Anh nhớ em hay em nhớ anh
Chữ thương chữ nhớ vốn song hành
Dặn lòng, em cố không thương nhớ
Bởi sợ mai này nếu mất anh

Bởi mất anh thì em sẽ đau
Tim em hóa đá vạn thu sầu
Em không còn biết cười hay khóc
Vì khóc hay cười có nghĩa đâu  !!....


Song Châu Diễm Ngọc Nhân



QÙA XUÂN






QÙA XUÂN


Cảm ơn người gởi quà xuân
Cà phê, rượu ngọt thêm phần kẹo thơm
Quà thì đến tự hồi hôm
Nhưng tay chưa mở để hồn chơi vơi
Để nghe lòng rộn niềm vui
Rằng nơi xa ấy có người nhớ ta
Chiều nay nắng biếc sơn hà
Cảm lòng người đã gởi quà mừng xuân


Song Châu Diễm Ngọc Nhân
Mồng Hai Tết Giáp Ngọ 2014




QUẺ BÓI ĐẦU NĂM





 QUẺ BÓI ĐẦU NĂM


Em đi chùa hái lộc
Cầu nước thái dân an
Ngoài trời, nắng mới huy hoàng
Trong chùa, Phật tỏa hào quang sáng ngời
Cổng chùa đây đó vài nơi
Xem xâm, coi quẻ, chào mời thanh tao
Sau hồi lạy Phật, cúng sao
Nghe đồn thày giỏi em vào xem qua
Thày mời ngồi xuống chiếu hoa
Rồi ông trịnh trọng gieo ba đồng tiền

Thày ân cần đoán quẻ
Em hồi hộp lặng yên
Thày rằng đây quẻ tân niên
Hào này vượng mối lương duyên lạ lùng
Năm nay cô sẽ đắt chồng
Là lời thánh dạy, thày không đoán mò ...
Chồng cô chẳng phải học trò
Cũng không buôn bán chuyên lo làm giàu

Chàng là người lính trẻ
Dù đi lính chưa lâu
Hiên ngang, chàng trấn tuyến đầu
Yêu quê, coi mộng công hầu nhẹ tênh
Hiểm nguy lên thác xuống ghềnh
Chưa từng ngại bước chênh vênh diệt thù
Qua hè, sau cuộc công du
Trầu cau vào độ đầu thu xây tình

Thày cười thay lời chúc
Em mắc cở làm thinh
Anh ơi, thánh dạy chắc linh ...
Mà sao thánh... biết chúng mình...thương nhau ...???



Song Châu Diễm Ngo.c Nhân



Monday, October 28, 2013

ĐIỀU BÍ MẬT







ĐIỀU BÍ MẬT 

(Tặng những người trai trấn tiền đồn của gần bốn mươi năm trước.  Đặc biệt cho một người.)



Từ gặp em, tình cờ, vườn Tao Ngộ
Thì tiền đồn anh nhớ bé khôn nguôi
Có những chiều xanh sương trắng vai đồi
Anh muốn vượt đường mây dù vạn dặm



Về thăm bé, ngắm em hồng má thắm
Cười, nhìn anh, hương tóc dịu dàng bay
Nghe bé tỉ tê thương nhớ vơi đầy
Cho anh dỗ vì quê hương, hãy đợi ...


Mơ thì thế, gặp em nào dám nói
Mà nói gì thì cũng chỉ bâng quơ
Lạ nhỉ, chiến trường bom đạn tỉnh bơ
Sao trước mặt em anh run hở bé ?


Bé biết đấy, tình anh, người lính trẻ
Rất thật thà, chỉ biết nhớ thương thôi
Muốn mắt em trong, mong áng mây đời
Không vẩn đục vùng trời yêu tuyết trắng



Chiều xuống vội tiền đồn vương chút nắng
Mây bâng khuâng và lính cũng bâng khuâng
Thằng bạn biết anh mang mối tình thầm
Cười, nó ghẹo lính đa tình quá lính !


Phải thế không em ... có nên cải chính
Hay làm thinh, em chỉ giúp anh nào ...
Bé mới là người biết nói làm sao
Cho bạn hiểu, không cần anh giải thích


Anh chỉ biết bé ơi, anh là lính
Lính yêu quê và lính rất can trường
Và biết rằng khi lính đã yêu thương
Thì với người yêu lính hiền như đất ...


Bé ơi bé, đấy là điều bí mật
Của lính tiền đồn bé biết thế không ???




Song Châu Diễm Ngọc Nhân





GIỌT NẮNG ĐẦU THU







GIỌT NẮNG ĐẦU THU 



Giọt nắng đầu thu, nắng mật ong
Lênh đênh chan chứa chảy muôn dòng
Mùa thu mới quá, tinh khôi qúa
Tuyệt tác, quyền năng của hóa công !


Cả đến hồn ta cũng ngập tràn
Sắc hương huyền diệu của thời gian
Đêm qua âu yếm sương hôn lá
Làm lá hôm nay đẹp dịu dàng ...


Và lá hồn nhiên diện áo màu
Đỏ hồng, cam nhạt, tím, vàng, nâu
Say thu, chàng gió đi tìm lá
Đưa lá tung tăng dạo địa cầu


Trong nắng vàng thu, cánh lá chao
Hỡi thu, diễm lệ tự khi nào
Cành thu, chim hát lời âu yếm
Ơi bức tranh thu quá dạt dào


Giọt nắng đầu thu, nắng mật ong
Trời xanh, trắng nõn đóa mây lồng
Tình thu ngây ngất từng cung điệu
Nhân thế, lòng ai chẳng đắm lòng ?...




Song Châu Diễm Ngọc Nhân




Saturday, February 16, 2013

CHUYỆN TÌNH THƠ




CHUYỆN TÌNH THƠ



Mấy hôm nay tôi nghĩ đến anh nhiều
Có lẽ là vì năm cùng tháng hết
Có lẽ ngày xưa những khi gần tết
Tôi viết thơ đóng tập gởi làm quà 

Xấp giấy xanh, hồng, vàng, trắng mây pha ...
Màu mực tím cố viết đều từng nét
Mà thuở ấy tôi cho là rất đẹp
Rất nên thơ nên dàn trải lòng mình

Anh nhận tập thơ vụng dại hương tình
Cười hãnh diện nói rằng anh quí lắm
Ngây thơ, tôi tin, lòng tôi hoa nắng
Nở mênh mông thơm ngát tuổi học trò

Rồi một ngày Đông trời xám màu tro
Tôi đang lựa giấy trắng xanh vàng tím
Thì cánh thiệp hồng làm tôi chết lịm
Làm tình thơ mệnh yểu đến không ngờ

Tôi âm thầm mai táng mối tình thơ
Và từ đấy tôi hoang mang, nghi ngại
Không dám tin cả những lời thân ái
Vì sợ tin rồi lỡ lại đau lòng

Mấy chục năm đời lạnh tựa mùa Đông
Luôn trong gió những lời xưa vọng lại
"Quí lắm, tập thơ, anh xin giữ mãi..."
Anh giữ thơ nhưng anh lại buông người !...

Hôm nay, Đông về, trời lạnh anh ơi
Tôi chợt thấy muốn làm thơ đón Tết
Để nhớ ngày xưa năm cùng tháng hết
Tôi viết thơ, đóng tập gởi làm quà 

Xấp giấy xanh hồng vàng trắng thời qua
Trong ký ức dẫu không còn đẹp thế
Tôi biết vậy nhưng dòng thơ đẵm lệ
Cố lau đi sao mãi chẳng phai mờ

Có thể người đời nghe chuyện tình thơ
Sẽ cười bảo sao ngu khờ quá đỗi
Mặc họ nói, đúng chi điều họ nói
Khi thơ yêu, ai tính dại khôn gì ...

  
Song Châu Diễm Ngọc Nhân



MỘT BÀI THƠ CŨ




MỘT BÀI THƠ CŨ



Một bài thơ cũ từ lâu lắm
Tôi vẫn nâng niu, vẫn giữ gìn
Trân qúy ghi vào trang ký ức
Ướp bằng yêu mến, giấu vào tim!

Những đêm thu gội thơm màu lá
Trăng lén qua song thật bất ngờ
Hoặc những chiều mưa đầu tháng hạ
Lòng tôi như đắm giữa tình thơ

Bao năm tôi đọc bài thơ ấy
Như niệm lời kinh của tín đồ
Để sống cõi trời xa vắng cũ
Cõi trời xa vắng rất nên thơ

Ngày xanh, mộng biếc lòng con gái
(Thuở những mùa xuân thắm sắc hương!)
Ai viết bài thơ lên giấy trắng
Tặng ai từ biệt buổi lên đường

Người con trai ấy xa trường, lớp
Làm một người đi giữa gió mưa
Hành lý:  núi sông và trách nhiệm
Và thời hò hẹn phổ vào thơ

Ôi người con gái tay run qúa
Khi nhận bài thơ ý mến thương
Trời ạ, làm sao cô biết được
Là lòng cô đã chớm tơ vương!

Rồi cô thương nhớ... cô thương nhớ...
Thương một bài thơ. Nhớ một người
Người ấy bây giờ xa cách lắm
Nhưng bài thơ cũ vẫn trên môi

Đêm nay trăng sáng và sao sáng *
Tôi nhớ bài thơ, nhớ lạ lùng
Đọc khẽ bài thơ như vẫn đọc
Đọc rồi nước mặt lại rưng rưng...


 
 
Song Châu Diễm Ngọc Nhân

 Ghi chú:  Đêm trăng trời trong, không mây thì trăng sáng mà sao cũng sáng. Trăng chỉ sáng hơn sao vì mặt trăng gần trái đất hơn nên thấy mặt trăng to hơn và sáng hơn.




Monday, February 11, 2013

MÓN QÙA XUÂN



MÓN QÙA XUÂN
(Xin cảm ơn Người gởi quà)
 

Hôm nay nhận được món quà
Của người ấy, tận phương xa, gởi về
Mùa xuân còn ở bên tê
Qùa xuân đã vượt sơn khê tới mình !
Ô, quà ... chiếc hộp xinh xinh
Có tên người nhận, có tình người trao
Bây giờ biết phải làm sao
Cảm ơn, viết thiệp hoa đào gởi sang ?
Hay là đợi buổi xuân vàng
Có con én liệng, có chàng đến thăm
Mở quà, mời khách dưới trăng
Để trăng hiểu nỗi xa xăm dặm trường ?

Đêm vàng, nguyệt quế tỏa hương
Có ngôi sao xẹt cuối đường chân mây ...


Song Châu Diễm Ngọc Nhân




MẸ ƠI ...THỨC DẬY ...


MẸ ƠI ...THỨC DẬY ...

(cảm xúc khi thấy hình ảnh của chú voi con trước xác chết của voi mẹ)


Mẹ ơi, thức dậy... mẹ ơi
Có nghe con gọi những lời thiết tha
Đừng im lặng thế mẹ à
Mẹ ơi, mẹ mở mắt ra đi nào
Đừng làm con sợ...ôi chao ...
Tại sao...mẹ hỡi...tại sao ...thế này...
Tại sao mẹ lại bỏ bày
Bỏ con lại giữa những ngày bé thơ
Thức đi, con đợi con chờ
Mẹ nằm từ nãy đến giờ đã lâu
Con không xa mẹ được đâu
Vì không có mẹ, đời sầu biết bao
Ai yêu mẹ hơn con nào
Và ai bằng mẹ, tự hào về con ???

Sao con than khóc mỏi mòn
Mà lay gọi mãi mẹ còn nằm yên
Cớ sao mắt mẹ nhắm nghiền
Ai gây xa cách muộn phiền chia phôi !?
Con thương mẹ nhất trên đời
Mẹ ơi ...thức dậy ... mẹ ơi ...con chờ........


Song Châu Diễm Ngọc Nhân