LÀ MỘNG MÀ THÔI
Anh ngủ rồi, bây giờ em ngủ đi
Ngủ ngoan nhé, anh ru
em thầm lặng
Ngủ đi bé cho ngày
mai trời nắng
Hoa nắng vàng, anh
hái tặng riêng em ...
Bé nhớ đưa tay vặn
nhỏ ngọn đèn
Để ánh sao trời long
lanh hơn nữa
Ngước mắt lên em,
nhìn qua khung cửa
Sẽ thấy anh ngơ
ngẩn đứng mong chờ
Ta cách xa
nhau đúng chín múi giờ
Khi anh ngủ thì em
còn thức đấy
Bình minh lên anh vươn
vai trổi dậy
Anh ngủ rồi, giờ em
hãy ngủ đi
Trong giấc nồng em
chớp khẽ làn mi
Thế cũng đủ cho lòng
anh đắm đuối
Xuyên không gian
- dù không gian vời vợi
Anh thấy em cười trong
giấc mơ hoa
Anh ru nhẹ nhàng,
trầm bổng, thiết tha
Lời ru ấy, bài thơ em
thích nhất
Lời Mẹ Dặn, hãy
là người chân thật
Ghét hay yêu, luôn
ngay thẳng tiếng lòng
Và chẳng bao giờ
ngòi bút được cong
Không khuất phục
trước bạc tiền, uy vũ
Anh vẫn hát, bé
ơi, em cứ ngủ
Cho đêm xanh tròn giấc
mộng xuân thì
Anh ngủ rồi, giờ em nhé,
ngủ đi
Ôi lời nói dịu dàng
âu yếm quá
Em bỗng giật
mình, gối chăn lạnh giá
Nhận ra rằng là mộng
đấy mà thôi
Vui với người
ta anh bỏ em rồi ...
No comments:
Post a Comment