Trích thi phẩm DƯ ÂM
NẾU CÓ ANH
Từ vắng xa anh, Hạ chẳng nồng
Mùa Xuân tít tắp cõi hoài mong
Lá Thu muôn sắc, như màu nhớ
Rụng xuống tim đau, rụng xuống lòng !
*
Vì ai, mắt biếc lệ sầu rơi
Nhớ nhớ, thương thương đến nghẹn lời !
Nhớ cứ bừng lên như lửa cháy
Mỗi ngày anh ạ, lớn thêm thôi !
*
Ngày xưa Tô Thị nhớ mong chồng
Hóa đá đầu non đứng ngóng trông
Nỗi nhớ thành thơ thành nhạc ấy
Ví bằng nỗi nhớ của em không ???
*
Em không hóa đá đứng chờ anh
Vì đá nào đâu có cảm tình !
Em vẫn là em, xương với thịt
Có hồn, có xác, có tâm linh
*
Thế nên nỗi nhớ đến vô cùng
Thổn thứci đêm ngày nỗi khát mong
Em ước bà tiên ban phép lạ
Lau giùm mắt lệ giữa đêm Đông !
*
Tiên bà làm phép với gậy tiên
Dẹp mọi khó khăn mọi lụy phiền
Hai đứa, hai phương vời vợi ấy
Chung cành, liền cánh, cặp chim uyên
*
Đôi chim uyên ấy, chính đôi ta
Đầm ấm yên vui một mái nhà
Nhạc suối đèn trăng, đây hạnh phúc
Đâu cần tìm kiếm chốn nào xa ???
*
Làm sao em nói hết anh ơi
Nỗi nhớ thương anh cứ rối bời !
Những gì em nghĩ thì anh đã
Nói tất giùm em cả mất rồi !
*
Thế nên em biết nói chi đây ?
Có nói bao nhiêu cũng chẳng đầy !
Và lúc lặng yên là lúc ngỏ
Vạn lời âu yếm đến cuồng say !
*
Chỉ biết rằng em nếu có anh
Sẽ ngát hương hoa, thắm mộng lành
Em sẽ là người sung sướng nhất
Môi ngời hạnh phúc, mắt ngời xanh !
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment