VÔ THANH
*
*
Đưa anh ra đến phi trường
Ngẩn ngơ trăm nỗi tư tương bên lòng
Đường chiều, thu nhuộm rừng phong
Tiễn anh lá cũng chập chùng lá rơi
Rưng rưng, môi rụng xuống môi
Nụ hôn từ biệt chao ôi là buồn!
Vô thanh, tiếng nấc cô đơn
Thành thơ trăm đoạn vô ngôn tặng người
Anh đi, anh sẽ đi thôi
Nhớ thương thì đã bên trời, cố nhân !
Nhìn nhau rằng lạ hay thân
Và trong tâm tưởng hỏi gần hay xa ?
Chén anh có đắng quan hà
Mà lòng tôi lại nhạt nhòa gió mưa !
Anh đi, anh đã đi chưa
Con tàu còn đó hay vừa xa bay?
Anh hay tôi vướng trong mây
Tôi hay anh nhỉ nhắp cay vị tình...
Tôi nhìn tôi đứng một mình
Hai tay níu vội cái hình phù du !
Tàu anh khuất giữa mây mù ...
*
Ngẩn ngơ trăm nỗi tư tương bên lòng
Đường chiều, thu nhuộm rừng phong
Tiễn anh lá cũng chập chùng lá rơi
Rưng rưng, môi rụng xuống môi
Nụ hôn từ biệt chao ôi là buồn!
Vô thanh, tiếng nấc cô đơn
Thành thơ trăm đoạn vô ngôn tặng người
Anh đi, anh sẽ đi thôi
Nhớ thương thì đã bên trời, cố nhân !
Nhìn nhau rằng lạ hay thân
Và trong tâm tưởng hỏi gần hay xa ?
Chén anh có đắng quan hà
Mà lòng tôi lại nhạt nhòa gió mưa !
Anh đi, anh đã đi chưa
Con tàu còn đó hay vừa xa bay?
Anh hay tôi vướng trong mây
Tôi hay anh nhỉ nhắp cay vị tình...
Tôi nhìn tôi đứng một mình
Hai tay níu vội cái hình phù du !
Tàu anh khuất giữa mây mù ...
*
Song Châu Diễm Ngọc Nhân