Đêm nay nhìn trăng tháng Tám
Vầng trăng khuyên khuyết, chưa tròn
Mà lòng ta buồn man mác
Nhớ vầng trăng cũ - trăng son....
Quê ta, vầng trăng tháng Tám
Của thời lòng vẫn ngây thơ
Rực rỡ một khuôn vàng nạm
Đẹp như giấc mộng chợt vừa
Của thời lòng vẫn ngây thơ
Rực rỡ một khuôn vàng nạm
Đẹp như giấc mộng chợt vừa
Ta, hai cửa hồn cánh mở
Mời trăng ghé lại tâm tình
Cùng trăng, ta xem hoa nở
Trăng cười, mắt sáng lung linh
Mời trăng ghé lại tâm tình
Cùng trăng, ta xem hoa nở
Trăng cười, mắt sáng lung linh
Ơi những mùa trăng tháng Tám
Rót đầy ngôn ngữ vào thơ
Rồi một thu nào, tháng Tám
Dưới trăng, đỏ một màu cờ
Rót đầy ngôn ngữ vào thơ
Rồi một thu nào, tháng Tám
Dưới trăng, đỏ một màu cờ
Và vầng trăng xưa, tháng Tám
Trở thành huyền thoại xa xăm
Từ ta quê người phiêu giạt
Lệ rơi trắng cả đêm rằm
Trở thành huyền thoại xa xăm
Từ ta quê người phiêu giạt
Lệ rơi trắng cả đêm rằm
Đêm nay, mùa trăng tháng Tám
Nhìn trăng, chẳng thấy trăng vui
Vầng trăng sáng như vàng nạm
Nhưng trăng lạnh lẽo - trăng người !
Nhìn trăng, chẳng thấy trăng vui
Vầng trăng sáng như vàng nạm
Nhưng trăng lạnh lẽo - trăng người !
Lòng buồn nhìn trăng tháng Tám
Tha hương, trăng của quê người
Ta thấy lòng ta mây xám
Nhớ vầng trăng cũ khôn nguôi ...
Tha hương, trăng của quê người
Ta thấy lòng ta mây xám
Nhớ vầng trăng cũ khôn nguôi ...
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment