NỤ ĐÀO
Hẹn sao quên hẹn hở người
Hẹn sao quên hẹn hở người
Để tình nhạt thắm phai tươi, hững hờ ...
Để sầu ai rót vào thơ
Để hờn, để giận như tơ, rối bời
Dặn lòng: Người thế thì thôi
Cớ chi ta phải bồi hồi, chờ mong
Nhưng sao lửa vẫn cháy lòng
Chiều qua, và lửa vẫn nồng, chiều nay
Thôi thì người đã đổi thay
Hẹn không giữ hẹn thế này cũng xong
Ra tình là " lá diêu bông"
Ra bao thề ước mặn nồng bấy lâu
Chỉ là mật ngọt lừa nhau
Chỉ là phản bội tô màu thủy chung !
Nào câu "tát cạn biển đông"
Nào lời "hạnh phúc vợ chồng, lứa đôi "
Thì ra tình ấy đầu môi
Chứa toàn nọc độc giết người thế sao ?
Gớm cho xinh đẹp nụ đào
Hồn hoa thiếu nhụy thanh cao thơm lành ...
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment