Thursday, September 29, 2011

ĐÔI BỜ


ĐÔI BỜ


Giật mình gió hú, đêm ngơ ngác
Một bóng trên tường, một bóng đâu?
Người mới cùng ta trong điệu nhạc
Trong vòng quay chóng mặt tinh cầu


Vậy mà phút chốc người đâu nhỉ
Sao một mình ta ở chốn này ?
Rót nữa. Đầy ly! Xin rót nữa...
Ước gì say được hỡi đêm nay !


Nếu ta say được. Trời ơi, Tuyệt !
Sẽ vỡ tiêu tan triệu khối sầu
Sẽ cháy thành tro trăm phiến nhớ
Đêm không hoang dị thế này đâu !


Nếu ta say được. Ồ, say được!
Ta sẽ bay lên hỏi Cụ Trời
Ba vạn sáu ngàn đâu có lắm
Mà sao Cụ đặt những trò chơi !


Mà sao Cụ thích đùa chi lạ
Cù lét nhân gian đến chết người
Đã chẳng thương tình khi lỡ vận
Còn quay như dế. Cụ Trời ơi !


Ga đời mù mịt bao nhiêu bụi
Ai rải sau lưng chuyến tốc hành ?
Ta đứng nhìn theo đau khoé mắt
Hạt bụi nào thăm thẳm trời xanh ???


Đôi bờ Cụ đẩy xa bao dặm
Với mãi tay ta chẳng đến người
Đâu giấc bình sinh xanh biếc hẹn?
Và người... thôi nhé... cố nhân ơi …!


Song Châu Diễm Ngọc Nhân

No comments:

Post a Comment