GIÃI LÒNG
Sao anh đùa thế với tình
Để em khờ khạo tưởng mình được yêu
Đề thơ lên mảnh lụa điều
Tặng em chi để em điêu đứng lòng ...
Anh đùa, có tội em không !
Khi tình anh đã mặn nồng với ai
Người ta cao quí trang đài
Môi thuyền mắt liễu gót hài son pha
Người ta ngọc nữ, tiên nga
Hoa hèn cỏ dại mới là em thôi !
Cho em thưa thật một lời
Em nào sánh được với người trong tranh ...
Nên dù em có yêu anh
Làm sao dám hẹn ân tình kiếp sau
Kiếp này dang dở duyên nhau
Em xin khâm liệm nỗi sầu thiên thu
Giãi lòng, anh hiểu lòng chưa ?
Dẫu em vụng dại lời thơ phân trần
Yêu em, xin hãy yêu thầm
Đừng đem thơ ướp hương trầm tặng nhau
Để mai lòng lắng hờn đau
Còn nhìn thơ lụa thương sầu thế nhân !
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment