CẢM ƠN NGƯỜI ĐÃ QUAN HOÀI
Thưa rằng ta chẳng mười lăm
Để mơ mộng ngắm trăng rằm với ai
Gót chân đã mỏi đường dài
Trái tim cũng đủ u hoài vì đau
Gía mà vài chục năm sau
Mẹ sinh ta nhỉ thì đâu lỡ làng
Sẽ yêu, ta sẽ yêu chàng
Và cùng xây đắp mộng vàng lứa đôi
Thưa rằng ta chẳng hai mươi
Để cùng thề hẹn những lơì đắm say
Mắt trong mắt, tay trong tay
Song song chung bước đường mây với chàng
Để lau ngấn lệ bẽ bàng
Mà đời đã rất phũ phàng tặng ta
Để cười nụ đẹp như hoa
Để êm ấm dựng mái nhà như ai
Đành thôi, số phận an bài
Cảm ơn người đã quan hoàị Cảm ơn !
Xin vui tình bạn là hơn
Yêu nhau, lỡ lại giận hờn, mất nhau !
Mất nhau, người xót, ta đau
Thì đời và trái địa cầu buồn hơn !
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment