PHỨC TẠP
Ta phức tạp hay chính đời phức tạp
Ta phức tạp hay chính đời phức tạp
Người vô tình hay định mệnh khắt khe
Hình như thơ ai tặng buổi vào hè
Có hương vị nồng nàn thơm nỗi nhớ
Có hình ảnh một đài tim cánh mở
Dẫu nhẹ nhàng nhưng bỏng cháy đam mê
Để từng đêm, ta xấu tật, thức khuya
Thì ai đó ân cần: “đi ngủ sớm !”
Ta bỗng ngẩn ngơ, bâng khuâng, bất chợt
Bởi từ lâu, ta lạ thế gian này
Từ lâu rồi không nhớ cũng không hay
Những giai điệu của ngọt ngào, trìu mến
Ai đã nói và cớ chi tha thiết ???
Để dư âm như sóng dậy muôn trùng ...
Con sóng vỡ rồi - Giận lắm, biết không ?
Ta phức tạp hay người, ai phức tạp ?
Hỏi đã bao lần sao ai không đáp
Để chơi vơi, ta lạc nẻo thiên hà
Ôi, trời xưa bình lặng đã xa ta !!!
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment